Cầu nguyện liên ANRÊ tiếng Hy lạp có nghĩa là…
Ai là kẻ phản bội
5.4 Thứ Tư Tuần Thánh
Is 50:4-9; Tv 69:8-10,21-22,31,33-34; Mt 26:14-25
Ai là kẻ phản bội
Trong cuộc sống, không ai thoát được đau khổ. Tuy nhiên, có nhiều loại đau khổ. Đau khổ nhất vẫn là sự phản bội của chính người mà chúng ta đã từng ra tay nâng đỡ…!
Hôm nay, thánh sử Mátthêu cũng gợi lại cho chúng ta tấm thảm kịch bi thương khi họa lại khung cảnh của một bữa tiệc cuối cùng của Thầy Giêsu với các môn sinh của mình, để rồi chính trong bữa ăn thân tình và huynh đệ này lại diễn ra một sự phản bội trắng trợn của ngay học trò Giuđa, kẻ đã được tin tưởng trao cho trách vụ quản lý. Tệ hơn nữa, âm mưu này lại bị hắn che lấp bằng câu hỏi: “Rápbi, (thưa Thầy) chẳng lẽ con sao?” Ngay sau lời loan báo về sự phản bội của Chúa Giêsu: “Thầy nói thật với các con, có một người trong các con sẽ nộp Thầy”.
Nếu các môn đệ khác khi hỏi cùng câu hỏi như Giuđa, thì trong tâm hồn của các ông là lo lắng, buồn rầu và đau đớn, còn Giuđa thì không, bởi hắn đã dùng hình thức này nhằm đánh lạc hướng để mọi người không còn nghi ngờ về hành vi bỉ ổi của hắn và để hắn dễ bề hành động. Chính vì thế mà làm cho Chúa Giêsu trong tư cách là người thi ân giáng phúc, là thầy, là Thiên Chúa càng thêm đau khổ!
Tin Mừng theo thánh Matthêu hôm nay thuộc về chương đầu trong phần “Thương khó và Phục Sinh” của Chúa Giêsu. Trước khi bước vào cuộc Thương khó, có nhiều đám mây đen tối bao phủ trên Chúa Giêsu và nhóm 12- nhóm môn đệ thân tín của Ngài. Sự phản bội không đến từ những kẻ căm ghét, thù hằn nhưng lại xuất phát từ cõi lòng xấu xa, tội lỗi của đám bạn bè thân tín “cùng sống, cùng chết” trong sứ mệnh của Ngài. Chúng ta hãy cùng bước vào tâm tình của Chúa Giêsu, khi Ngài đứng trước những đau khổ ấy.
Với 3 câu đầu của bài Tin Mừng, thánh sử Matthêu đã nói rõ thái độ bán đứng của Giuđa Itcariốt: “Quý vị muốn cho tôi bao nhiêu? Tôi sẽ nộp ông ấy…”. Họ quyết định 30 đồng (c.14-15). Một cuộc ngã giá sòng phẳng. Đây là cái giá của một tên nô lệ theo luật định (Xh.21,32). Lời ngôn sứ xưa kia đã được ứng nghiệm: Thiên Chúa bị chính dân Người ruồng bỏ. Họ giễu cợt Người mà trả cho Người số tiền công đáng giá 1 tên nô lệ. Trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa bị người ta bán rẻ. Thánh sử viết tiếp: “Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Chúa Giêsu” (c.16). Đây là một việc làm có mục đích, có chuẩn bị và có rắp tâm kiên quyết thực hiện”. “Hắn cố tìm” một hành vi bán Thầy, phản bạn. Giuđa không muốn để lộ âm mưu ấy, nên đã cố tạo ra một bức tranh ngẫu nhiên, khiến các môn đệ khác không thể nghi ngờ.
Xen giữa 2 đoạn văn nói về cuộc phản bội, thánh sử lại xen vào quang cảnh ăn lễ Vượt Qua của Chúa Giêsu với các môn đệ. “Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men (c.17). Đây là cách nói theo kiểu bình dân vì ngày thứ nhất trong tuần bánh không men bắt đầu sau bữa ăn Vượt Qua, và người DoThái tính ngày từ buổi chiều hôm trước, lúc mặt trời lặn.. Có lẽ Chúa Giêsu theo lịch quần chúng, chứ không theo lịch chính thức của các tư tế Xa-đốc.
Các môn đệ chủ động đến hỏi Chúa Giêsu về nơi chốn để mừng lễ Vượt Qua (x.c.17), khi đã trả lời cho họ địa điểm rồi, Ngài còn nhắn thêm với chủ nhà: “Thời của Thầy đã gần tới (c.18). Đây như một lời tiên báo và cũng là ý thức của Chúa Giêsu về cuộc khổ nạn mà Ngài sắp Vượt Qua. Lúc này, các môn đệ không thắc mắc, không bàn hỏi như họ có linh tính sắp có chuyện gì đó xảy ra. Họ tuân lệnh Chúa và làm y theo lời Ngài dặn.
Có phải Giuđa đã phản bội Chúa không? Giuđa có thực sự nghĩ rằng ông ta không phải là người phản bội Chúa Giêsu không? Chúng ta không biết chắc chắn những gì đang diễn ra trong tâm trí của Giuđa, nhưng có một điều rõ ràng là ông ta đã phản bội Chúa Giêsu. Và điều đó xuất hiện từ những lời nói của Giuđa rằng Giuđa đã không nhận ra hành động của mình như một sự phản bội và do đó ông ta đã phản bội.
Sự phản bội nếu được viết ra như một từ viết tắt thì nó có nghĩa là “tôi không hề biết tôi đang nói dối.” Có lẽ Giuđa đã chìm đắm trong tội lỗi của mình đến nỗi ông ta không thể thừa nhận rằng ông ta đang nói dối và chuẩn bị phản bội Chúa Giêsu vì tiền. Đây là một suy nghĩ đáng sợ.
Điều này rất đáng sợ vì nó cho thấy một trong những ảnh hưởng của tội dai dẳng. Tội dai dẳng làm cho chúng ta dễ phạm tội hơn. Và cuối cùng, khi một người ở mãi trong tội đó, tội đó dễ dàng được hợp thức hóa, được biện minh và được phủ nhận như là tội chung chung. Khi một người bị mắc kẹt trong vòng xoáy tội dai dẳng này, rất khó để họ thoát ra. Và thường thì cách duy nhất để sống sót sau căng thẳng tâm lý là duy trì trong sự phủ nhận.
Đây là một bài học quan trọng cho chúng ta trong Tuần Thánh này. Tội lỗi không bao giờ có gì hay để chúng ta phải chú ý và chúng ta phải lấy hết can đảm để làm như thế. Nhưng chúng ta hãy tưởng tượng nếu như Giuđa thực sự đã thú nhận những gì ông ta sắp làm; nếu như ông ta đã suy sụp trước mặt Chúa Giêsu và các Tông đồ khác và nói với họ toàn bộ sự thật thì hành động trung thực đó có lẽ đã cứu mạng Giuđa và linh hồn của ông. Giuđa sẽ đau đớn và nhục nhã để làm như vậy, nhưng đó sẽ là điều đúng đắn để làm.
Điều này cũng đúng với chúng ta. Có lẽ chúng ta không ở thời điểm mà tội lỗi dẫn chúng ta đến sự phản bội hoàn toàn của Chúa Giêsu, nhưng mọi người đều có thể tìm thấy một số mô hình tội lỗi trong cuộc sống của họ trong Tuần Thánh này. Với sự trợ giúp của Chúa, chúng ta phải tìm cách khám phá một số mô hình hoặc thói quen chúng ta đã hình thành. Thật là một khám phá tuyệt vời nếu chúng ta có thể đối mặt với tội lỗi này bằng sự trung thực và can đảm. Điều này sẽ giúp chúng ta rũ bỏ mọi sự phản bội liên quan đến tội lỗi chúng ta và giúp chúng ta khắc phục tội lỗi đó để khám phá sự tự do mà Chúa ban cho chúng ta!
Hôm nay chúng ta hãy suy ngẫm điều Giuđa nói với Chúa Giêsu, “ Thưa Thầy, chắc không phải con chứ?” Câu nói buồn bã này của Giuđa đã làm tổn thương sâu sắc Chúa Giêsu khi chứng kiến sự phản bội của Giuđa. Chúng ta hãy suy ngẫm nhiều lần chúng ta chối bỏ tội lỗi của mình, không thành tâm sám hối. Hãy làm cho Tuần Thánh này là thời gian cho sự trung thực và liêm chính. Lòng thương xót của Chúa rất bao la và thuần khiết đến nỗi nếu chúng ta hiểu lòng thương xót Chúa, chúng ta sẽ không cần phải ở lại dưới bất kỳ hình thức chối bỏ tội lỗi nào.
Trong những ngày cuối cùng của Mùa Chay này, xin Chúa ban cho chúng ta ý thức được căn tính và mục đích của cuộc đời, từ đó biết hiệu chỉnh lương tâm và những lựa chọn sao cho phù hợp với vai trò môn đệ của Đức Giêsu.