Cầu nguyện liên ANRÊ tiếng Hy lạp có nghĩa là…
KÊU TO VÌ THÙNG RỖNG
23 16 X Thứ Hai Tuần XXI Thường Niên.
(Tr) Thánh Rôsa Lima, Trinh nữ.
1Tx 1,1-5.8b-10; Mt 23,13-22.
KÊU TO VÌ THÙNG RỖNG
Có những người nữ đánh Ðông, dẹp Bắc. Có những người nữ là những nhà ngoại giao đại tài không thua kém gì phái nam nhi. Lại có những người nữ chỉ miệt mài âm thầm, làm nghề nội trợ lo cho chồng con cơm ngon,canh ngọt. Vâng, thiên chức làm vợ,làm mẹ là thiên chức quí trọng,bất cứ người nữ nào cũng ước mong có được. Nhưng, cũng có những người nữ sống cao hơn lối sống thông thường,lối sống nói theo một cách nào đó là đi vào tầm cao mới, chiều sâu mới .
Lối sống của những con người hy sinh,từ bỏ vì” tình yêu Chúa Kitô thúc bách.”.
Rosa Lima là vị thánh nữ đầu tiên của Châu Mỹ. Cha mẹ thánh nữ người Tây Ban Nha, nhưng vì kinh tế khó khăn, gia đình gặp cảnh túng nghèo,nên cha mẹ thánh nữ phải bỏ quê cha đất tổ đến Pérou tại thủ đô Lima vào năm 1543 để kiếm kế sinh nhai.
Và vào năm 1586, Rosa đã chào đời tại thủ đô Lima. Tên của thánh nữ là” Hoa Hồng thủ đô Lima”.Cuộc đời của thánh nhân được đan kết bằng những cố gắng hy sinh, những đau khổ, những chiến đấu không ngừng để vươn tiến và để nên thánh. Muốn cho đời mình trở nên hương thơm đúng nghĩa của Hoa Hồng thành Lima, Rosa đã có một đời sống gương mẫu, đạo đức, thánh thiện ngay từ hồi còn nhỏ.
Dù rằng cha mẹ chiều chuộng,yêu thương, ủ ấp, nâng như nâng trứng,hứng như hứng hoa, Rosa vẫn tỏ ra đơn sơ, khiêm nhượng và thùy mị. Ðời sống của thánh nữ gương mẫu ngay trong lối ăn mặc,cử chỉ,thái độ khiêm tốn và lời nói đoan trang, hiền dịu. Tới trường, Rosa chuyên chăm học tập, trau dồi học vấn về mọi môn học, thánh nữ lưu tâm cách đặc biệt đến văn chương. Cha mẹ già yếu,ốm đau, Rosa nghỉ học để phụ giúp gia đình và chăm nom phụng dưỡng cha mẹ để đền ơn đáp hiếu các Ngài. Cuộc sống của thánh nữ là một cuộc chiến đấu không ngừng: chiến đấu với ngoại cảnh,chiến đấu với chính con người của thánh nhân .
Thánh nữ đã phải chống lại ý định của cha mẹ bắt ép Ngài lập gia đình để có cháu nối dõi tông đường. Thánh nữ còn phải đương đầu với việc không hiểu của cha mẹ, ngăn cản không cho Rosa đi vào tu viện để thánh nhân có cơ hội hiến trọn toàn thân cho Chúa Giêsu.
Dù không được vào Dòng như ý muốn, thánh nữ đã xin mặc áo Dòng ba thánh Ðaminh,con đường hiến mình cho Chúa giờ đây vẫn được thánh nhân thực hiện trong cuộc sống tận hiến giữa đời. Niềm ước mong hiến trọn cuộc đời cho Chúa càng nổi bật khi vào những năm tháng cuối đời thánh nhân đã dành một phòng trong nhà để đón tiếp các trẻ mồ côi,lang thang, cơ nhỡ và những người già yếu bệnh tật. Ðây là hình thức làm việc xã hội đầu tiên trong đất nước Pérou.
Cuộc đời của thánh nữ Rosa Lima có thể nói được là đã họa lại càng ngày càng giống hình ảnh của Chúa Giêsu đúng như lời Thiên Chúa phán trong những trang đầu sách khải nguyên: “Ta hãy dựng nên con người giống hình ảnh Ta “. Giấc mơ của thánh nữ đã được thực hiện trong chính cuộc đời của Người : Rosa đã đục, đã đẽo, đã gọt dũa và đã chạm trổ, khắc ghi hình ảnh Chúa Kitô trong chính con người của mình.
Hình ảnh của một con người sống thùy mị, đoan trang và đơn sơ là hình mẫu của chính thánh Rosa Lima để lại cho nhân loại. Mỗi vị thánh có một cảm nghiệm, một lối sống, một cách suy nghĩ khác nhau. Không có vị thánh nào lại sống rập khuôn theo vị thánh khác, mỗi vị thánh đều sống lý tưởng mình đã chọn cách độc đáo,cá biệt và có một phong cách riêng. Nhưng tất cả các vị thánh đều có một mẫu số chung là gọt dũa, khắc ghi và đục bỏ những gì là không cần thiết,những gì là sần sùi, sao cho giống, thật giống hình ảnh Ðức Kitô cứu thế. Thánh nữ Rosa Lima đã làm trọn công việc đó. Ngài muốn chúng tất cả nên giống Ngài trong đời sống thánh thiện như Chúa hằng mong muốn.
Thánh nữ đã qua đời vì bệnh ung thư sau những năm dài miệt mài, say xưa làm việc bác ái tông đồ vào ngày 24/8/1617. Chúa thưởng công thánh nữ bằng vô số phép lạ Người làm sau khi chết.
Thánh nữ vừa tròn 31 tuổi đời. Cái tuổi còn tràn đầy nhựa sống và sức sống. Chúa đã hái đóa Hoa Hồng tuyệt đẹp trong vườn hoa muôn mầu muôn sắc của Giáo Hội để đời đời, Người diện kiến và ca tụng Chúa trên nước trời. Ðức Thánh Cha Clêmentê X đã phong thánh cho Ngài vào năm 1671 .
Thùng rỗng kêu to – nhiều khả năng độc giả có cảm nhận ấy sau khi đọc xong bản văn Tin Mừng hôm nay. Thật vậy, hầu như toàn bản văn được phủ bằng màu xám bởi Chúa Giêsu thẳng thắn trách cứ các hành động sai trái của nhóm biệt phái và kinh sư bằng những lời chúc dữ khốn cho các người…
Chúa kể rạch ròi các tội mà hai nhóm này đã phạm như ngăn cản các tín hữu trên đường nên thánh (c.13-14), làm hỏng đức tin của các tân tòng (c. 15), gây cớ vấp phạm nghiêm trọng trong việc giải thích và thực hành Luật (c.16-22). Những tội này, xem ra có vẻ xa lạ. Những loại người mà Chúa Giêsu nhắm đến cũng dường như đã khá cũ xưa. Vậy phải chăng hôm nay hôm nay Chúa không gửi sứ điệp Tin Vui nào cho tôi, cho bạn và cho anh chị ? Không phải thế. Tin Mừng luôn mang tính thời sự, luôn mới, luôn có giá trị với mọi người, mọi thời, mọi cảnh, mọi nơi.
Trước tiên phải nói rằng, các tội mà biệt phái và kinh sư phạm đều liên quan đến cái nhìn lệch lạc về Luật và Ân sủng, hay nói đúng hơn là sự nhầm tưởng quá nguy hại về Thiên Chúa và về bản thân họ. Họ tưởng họ đã nắm vững Luật, đã thực hành luật cách nghiêm nhặt thì họ có quyền giải thích luật theo ý họ, có quyền chỉ vẽ cho người khác thực hành luật theo hiểu biết của họ. Họ tưởng Ơn Chúa là hoa trái của những nỗ lực bản thân, của những thực hành theo kiểu công thức hóa học. Họ tưởng Chúa là ông chủ giữ kho ơn thánh để rồi chỉ cần đọc vài câu kinh như thần chú thì ắt sẽ Chúa sẽ phải ban ơn.
Hậu quả của cái nhìn lệch lạc trên đây là lối sống giả hình đến quá thô thiển, đáng kinh; là sự mù lòa đáng thương của những người tự cho mình đang sáng mắt. Lối sống giả hình và mù quáng này khiến họ trở thành những người diệt giáo thay vì truyền giáo, những người phá đạo thay vì sống đạo. Họ chẳng khác gì những thùng rỗng kêu to, phát ra những bản nhạc tra tấn lỗ tai và làm đau tim người khác. Như thế, ta hiểu tại sao Chúa Giêsu dành cho các kinh sư và biệt phái những lời chúc dữ khốn cho các người.
Khốn cho các người, lời này đáng lo và đáng sợ quá. Có khi nào lời ấy được dành cho tôi, cho bạn, cho anh chị hôm nay: khốn cho con !?
Nếu nhìn các kinh sư và pharisêu như những phụ mẫu chi dân về tinh thần, về tôn giáo thì tôi, bạn và anh chị, chúng ta cũng ít nhiều chịu trách nhiệm hướng dẫn tha thân ở nhiều cấp độ khác nhau từ gia đình, giáo xứ, giáo phận, dòng tu, … Vậy, sự giả hình, sự mù quáng nhuốm mùi biệt phái pharsêu có ít nhiều hiện diện trong cuộc sống của ta không?
Ta có nói rất hay, rất dài, rất kỹ về Chúa và về đạo, nhưng kinh nghiệm về Chúa, kinh nghiệm sống đạo của ta lại chẳng bao nhiêu không? Ta có tận tâm tận lực vẽ bày cho tha nhân phải thế này thế nọ mới được vào Nước Trời, nhưng lối sống của ta và nhất là những biện minh mù quáng cho lối sống thiếu Chúa của ta có khiến anh chị em chao đảo, xa lìa đức tin, xa lìa giáo hội và mất Chúa đời đời chăng? Đặc biệt, khi thi hành sứ vụ của một Tác Viên Tin Mừng, ta miệt mài tìm về cho Chúa những anh chị em mới trong đức tin, nhưng ta lại làm cho họ thất vọng, suy sụp, trốn chạy khi chứng kiến những gì ta đã sống, đã làm cho cộng đoàn tiếp nhận họ chăng?
Mỗi người chúng ta cùng thành tâm phơi mình trước ánh sáng của Lời và Thánh Linh Chúa, để ta nhìn rõ, hiểu thấu, cảm sâu và can đảm thực thi điều Chúa mời gọi mỗi người chúng ta hôm nay.