skip to Main Content

Mỗi cuộc thanh lọc là một lần gột rửa, mỗi lần gột rửa là một lần tái sinh.

Sẽ có một ngày bạn nhận ra rằng, không phải càng nhiều người bên cạnh thì trái tim càng bớt trống, mà chính sự tĩnh lặng mới là nơi trú ẩn bình yên nhất. Bạn bắt đầu thanh lọc cuộc đời mình, không ồn ào, không tuyên bố, chỉ lặng lẽ rời xa những mối quan hệ gượng gạo, nơi nụ cười và lời nói không còn thật sự chạm đến nhau. Bạn khước từ những bữa tiệc thừa thãi, những cuộc hẹn chỉ để khỏa lấp sự trống trải, vì bạn hiểu, càng lấp đầy bên ngoài, bên trong càng thêm rỗng rãi.
Càng trưởng thành, bạn càng thấy: tĩnh lặng không phải dấu hiệu của cô đơn, mà là sự hồi sinh của tâm hồn.
Trong tĩnh lặng ấy, bạn bắt đầu nghe được tiếng gọi dịu dàng từ chính nội tâm mình nơi bạn chưa từng dám quay về. Bạn thôi khao khát sự công nhận của đám đông, thôi tìm kiếm ánh mắt khen ngợi, và chỉ còn lắng nghe tiếng thở sâu của chính mình.
Vũ trụ đặt vào tay bạn quyền lựa chọn, để bạn chỉ giữ lại những người khiến tâm an, và để buông đi những ai khiến lòng xao động bất an. Bạn hiểu rằng, từ bỏ không phải ghét bỏ, mà là một cách tri ân, cảm ơn họ đã từng xuất hiện, rồi mỉm cười tiễn họ về đúng hành trình riêng. Bạn bắt đầu học cách khép lại nhẹ nhàng, như khép một cánh cửa gỗ cũ đã mòn, để mở ra khung trời mới trong trẻo hơn.
Mỗi cuộc thanh lọc là một lần gột rửa, mỗi lần gột rửa là một lần tái sinh.
Và khi bạn bước vào chu kỳ mới ấy, cuộc đời hiện ra như một buổi sớm mai đầy sương, trong trẻo, tinh khôi, và ngập tràn hứa hẹn.
Back To Top