skip to Main Content

Vâng lời để phục vụ

5.9 Thứ Năm Thứ Năm trong tuần thứ Hai Mươi-Hai Mùa Quanh Năm

1 Cr 3:18-23; Tv 24:1-2,3-4,5-6; Lc 5:1-11

Vâng lời để phục vụ

Khi đọc bài Tin Mừng hôm nay, trước việc ông Simon Phêrô dù đang giặt lưới sau một đêm vất vả, nhưng vẫn sẵn lòng cho Chúa mượn thuyền và chèo thuyền đưa Chúa ra chỗ thích hợp để giảng dạy. Tôi không khỏi giật mình tự kiểm lại mình. Quả thật đã nhiều lần tôi bỏ qua, chẳng lưu tâm đến những nhu cầu rất đơn giản hằng ngày của những người thân nhất trong gia đình tôi : một bữa ăn sáng, một chuyến xe đưa đón đi thăm người thân, v.v…

Trong sinh hoạt thường ngày, tôi đã gặp biết bao ánh mắt nhìn tôi trông đợi sự lưu ý, sự giúp đỡ, ánh mắt của chị bán vé số, của ông lão mù ngồi ở đầu đường, của chị gánh thùng đậu hũ đi bán rồi quá mệt nhọc bỏ gánh xuống, ngả ra cái ghế đá bên đường mà ngủ … Nhưng tôi vẫn bình thản đi ngang qua, coi như không có ai và chẳng có gì. Nghĩ lại thật kinh khủng, làm sao mình, một Kitô hữu lại có thể không thấy sự hiện diện của một con người, một Đền Thờ Chúa Ba Ngôi sống động ngay trước mắt ? Tôi vẫn lắng nghe Lời Chúa nhưng vẫn chỉ là nghe, còn việc vâng lời Chúa để yêu thương và phục vụ thì chưa thấy đâu. Tôi vẫn ngủ mê khi đang thức nên không thấy Chúa Giêsu nơi họ !

Cuộc mời gọi bốn môn đệ này kéo theo cả một chuyện mầu nhiệm, kỳ diệu trong ý định của Chúa. Để rồi đi đến kết quả quá mỹ mãn trọn vẹn : “ Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người”.

Với ý định tuyển chọn đó hôm nay Chúa ra “ bờ hồ Ghennexaret”, Người đã nhằm và “ xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon”. Thật đúng đối tượng mà Chúa đang cần để trọng dụng. Chúa Giêsu đã dùng chính chiếc thuyền ấy “từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông”, như nói với Phêrô rằng: Từ nay ông và thuyền của ông sẽ bước sang một trang sử mới: sẽ phải bỏ cái nghề bắt cá này, sẽ phải đổi nghề!

Chúa Giêsu tiếp tục dạy dỗ, chinh phục các ông: “Giảng xong, Người bảo ông Simon: Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá”. Dù suốt đêm các ông đã thả lưới mà không được gì. Phê rô đã thưa và định chối từ không thả lưới, nhưng rồi ông đã: “Vâng lời Thầy tôi sẽ thả lưới”. Kết quả “Bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm”. Đây là một mẻ cá có tiếng trong Tin Mừng và gọi là “ Mẻ cá lạ”.  “Lạ” vì do Chúa đã làm để các ông thấy nhãn tiền quyền năng của Chúa mà khắc ghi nơi tâm hồn ngay từ hôm nay mà đi theo. Mẻ cá đã làm biến đổi con người Phêrô và “tất cả những người có mặt”, đã nhận ra khả năng con người họ với quyền năng của Chúa là một trời một vực mà thốt lên: “Lạy Chúa xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi”.

Bốn môn đệ hôm nay đã bước theo Chúa một cách mãn nguyện. Sau này Phêrô, Gioan, Giacôbê đã được đi sát bên Chúa trong nhiều biến cố. Ba ông đã được Chúa cho thấy Người biến hình trên núi Tabo như được Chúa cho hưởng nếm trước Thiên Đàng. Lại được theo Chúa vào vườn cây dầu chứng kiến giờ hấp hối của Chúa mà tôi luyện con người các ông. Gioan được thay mặt các môn đệ và cả nhân loại nhận Đức Mẹ dưới chân thập giá Chúa trao về phụng dưỡng. Phêrô làm tông đồ trưởng. AnRê anh ông đã chịu khổ hình thập giá chữ x nổi tiếng trong Giáo Hội gọi là thập giá thánh Anrê…

Chúa Giêsu nói ông Simon Phêrô ra chỗ nước sâu thả lưới bắt cá. Chài lưới đánh cá là nghề của Simon Phêrô, ông đã uổng công vất vả cả đêm mà chẳng được gì. Ông cũng biết rằng thả lưới ban ngày trời sáng thì khó lòng mà bắt được cá. Nhưng ông Simon Phêrô vâng lời Chúa ra chỗ nước sâu mà thả lưới. Kết quả là ông đã thu được “rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới”.

Tôi là người yếu đuối và nhiều tôi lỗi, vẫn cố gắng làm những việc tốt, dù còn quá ít. Tôi nhớ Đức Thánh Cha Phaxicô có nói: “Để theo Chúa Giêsu, những việc làm tốt thôi chưa đủ, còn cần lắng nghe lời mời gọi của Người mỗi ngày. Chỉ có Người, Đấng biết và yêu chúng ta tận thẳm sâu, giúp chúng ta bước ra biển đời. Do đó chúng ta cần lắng nghe Lời Chúa giữa hàng ngàn tiếng nói mỗi ngày, chỉ có Lời Chúa không nói với chúng ta những sự kiện nhưng về sự sống”. (bài giảng của ĐTC Phaxicô trong lễ Chúa Nhật Lời Chúa lần thứ I ngày 26-1-2020).

Tôi vẫn sống là một giáo dân siêng năng dự lễ, đọc nhiều sách học hỏi Lời Chúa. Nhưng tôi vẫn quanh quẩn ở trong nhà với lý luận chị Thánh Têrêsa Hài Đồng cũng chỉ ở trong dòng tu kín … Nhưng Chúa vẫn mời gọi tôi ra chỗ sâu để thả lưới, phải tin tưởng và phó thác vào Chúa, để Chúa can thiệp vào đời sống như Simon Phêrô : “vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới”. Chúa muốn tôi phải ra biển đời để sống cùng xã hội và đem Tình Yêu  của Chúa phục vụ mọi người.

Câu chuyện thánh Phanxicô về Lời Chúa và những người bất hạnh đã biến đổi Thánh Phanxicô :

Chàng thanh niên quý tộc Phanxicô, từ một cậu ấm của một thương gia giàu có ở Assisi, trung tâm của nước Ý, sống xa hoa phóng đãng, đến chàng thanh niên mơ mộng thành một hiệp sĩ anh hùng, dù chiến bại, bị giam cầm, bệnh tật không làm chàng nản chí. Nhưng một hôm trong cơn mê sảng vì bị sốt, Phanxicô nghe tiếng Chúa chất vấn vì đã từ bỏ những kẻ khó nghèo và Thiên Chúa của họ. Biến cố này đã thay đổi cuộc đời Phanxicô, anh bắt đầu sống khổ tu để cầu nguyện tìm hiểu ý Chúa. Ngài đã được Thiên Chúa đánh thức tình yêu sự nghèo khó trong ngài, Ngài từ bỏ khổ tu để về sống đời thường với sự nghèo khó. Nhưng Ngài chỉ hoàn thành sự tìm kiếm khi vượt qua thử thách cuối cùng sau đây.

Một hôm trên đường đi Thánh Phanxicô Assisi bắt gặp một người bị phong hủi. Phanxicô đã khựng lại khi thấy cảnh tượng khủng khiếp và bỏ đi theo bản năng. Nhưng ngài đã dừng lại. Ngài cảm thấy đã đến lúc phải đối mặt với sự tự phụ và sự vô cảm trong con người mình.

Phanxicô đã quay lại và không ngần ngại ôm người đó. Ngài hôn vào tay và trao vài đồng cho người này. Với một cử chỉ tình yêu nhỏ nhoi này, Phanxicô cảm thấy những phản ứng ác cảm tự nhiên biến mất. Thay vào đó, ngài lấp đầy nó bằng lòng trắc ẩn đến nỗi ngày hôm sau ngài đã trao tặng tất cả tiền bạc cho những người phong cùi ở bệnh viện địa phương và cầu xin sự tha thứ vì đã thường xuyên khinh thường họ. Từ đó Phanxicô bắt đầu chăm sóc bệnh nhân. Tiếp tục cầu nguyện xin Chúa chỉ dẫn đường đi. Chúa đã không phụ lòng trông cậy của Phanxicô và Ngài đã hướng dẫn để Phanxicô tiến bước trên con đường nên một vị thánh vĩ đại của những người nghèo khó và của Hội Thánh.

Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta luôn hướng lòng cậy trông vào Chúa, lắng lòng cảm nhận sức lôi cuốn khi đọc Lời Chúa, không để những ý tưởng tự đề cao cá nhân mà làm mất cơ hội phụng sự Chúa và tha nhân.

 

Back To Top