skip to Main Content

PHẢN THẦY

PHẢN THẦY

          Sau ba năm Chúa Giê su chọn gọi các tông đồ, cho các ông cùng ở với Ngài, theo Ngài từng bước trong hành trình rao gỉảng. Ngài đã dày công giáo dục, huấn luyện các ông với cả tình yêu thương trìu mến, coi các ông như bạn hữu (Ga 15, 15) và phục vụ các ông hết tình, hết mình (Ga 13, 4-5). Nhưng cho đến lúc này, Chúa đã thu được kết quả gì nơi các tông đồ? Phải chăng là sự thờ ơ, lãnh đạm, chưa mấy ai gắn bó thật sự với Thầy, chẳng ai hiểu gì về Thầy, chẳng ai đồng cảm với nỗi niềm xót xa đang dằn vặt trong tâm hồn Thầy. Trái lại, kẻ thì chối Thầy, người thì phản bội Thầy..

          Đoạn Tin mừng hôm nay là một phần của bữa tiệc ly, nó nói lên thái đô vô ơn của Giuđa và tình thương bao la của Chúa, nhưng với thái độ vô ơn và so đo tính toán tiền bạc, ông vẫn cứ vô tâm làm ngơ và bị ma quỷ chiếm giữ.

          Chúa Giêsu cố gắng đánh thức lương tâm của Giuđa, nhưng lòng ông vẫn không xao xuyến, không phải Chúa muốn Giuđa phạm tội, cũng không phải Ngài thờ ơ bỏ mặc hắn chìm sâu trong tội lỗi. Ngài đã nhiều lần nhiều cách đánh thức lương tâm hắn, thế nhưng không có kết quả gì.

          Trước tiên là lời tiên báo công khai: “Quả thật, quả thật, Ta bảo anh em: một người trong anh em sẽ nộp Thầy”. Giuđa đã giả điếc làm ngơ như không nghe thấy lời cảnh tỉnh ấy.

          Tiếp đến, Chúa Giêsu chấm bánh trao cho Giuđa, đó là cử chỉ thân tình, nhưng Giuđa đã ăn miếng bánh ấy mà không một chút rung động, đến độ thánh Gioan đã diễn tả một hậu quả trái ngược: “Ăn miếng bánh rồi, Satan đã nhập vào y”.

          Còn gì đau đớn cho bằng nỗi đau của người Thầy bị trò từ chối, phản bội, thế mà Chúa Giê su Ngài vẫn bình tĩnh, không nao núng , không bỏ cuộc để rồi Ngài bước vào “bàn tiệc ly” với tất cả tình yêu chân thành dành cho các môn đệ mà Ngài hằng luôn yêu qúy. Tin mừng thuật lại: tâm thần Người xao xuyến, Người tuyên bố: “Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy” (Ga 13, 21).

          Chúng ta thấy Chúa thật tế nhị và tâm lý, Ngài không nói rõ tên nhưng lại làm dấu hiệu qua cử chỉ trao tấm bánh cho Giuđa và bảo: “Anh làm gì thì làm mau đi”. Thế nhưng Giu đa chẳng để ý gì đến nỗi niềm khát khao của Chúa đang chờ đợi sự hoán cải nơi ông. Ông đã chối từ tình yêu Chúa và lợi dụng chức “quản lý” của mình mà cất bước ra đi trong đêm tối. không một ai nghi ngờ, riêng chỉ có Chúa biết. Nhưng Chúa đành để ông ra đi vì Ngài tôn trọng sự tự do và lựa chọn mù quáng của ông

          Thế là một môn sinh đã tự tụt khỏi vòng tay yêu thương của Thầy. Chúa Giê su lại nói tiếp trong nỗi cô đơn : “hỡi anh em là nhưng người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi…”. Lần này, Phê rô lại khoác lác ra vẻ trung thành với Thầy “Con sẽ thí mạng con vì Thầy”. Chúa liền nói sự thật đau buồn “Thật Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần (Ga 13,33.36-38).

          Nếu xét trên bình diện tình yêu thì cả hai ông đều có chung một tội, không chân nhận Thầy, là phản Thầy. Nhưng Giu đa vì thiếu tin tưởng vào tình yêu thương của Thầy nên đã ra đi mà không bao giờ quay trở lại cùng Thầy.

          Trong cuộc sống của chúng ta, không nhiều thì ít, chúng ta cũng có những giây phút phản bội nhau một cách ý thức hay vô tình, chưa chung thủy trong bậc sống của mình, hôn nhân hay tu trì. Chúng ta chưa trung thành trong ơn gọi làm con Chúa giữa lòng Giáo hội. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy tin tưởng vào tình yêu Chúa, vì “Tình yêu Chúa phủ lấp muôn vàn tội lỗi”, Ngài luôn chờ đợi ta quay bước trở về với Ngài, như người Cha mong chờ con trong dụ ngôn “Người Cha nhân hậu” (Lc 15 ,11-32). Ngài hằng sẵn sàng tha thứ cho ta ngay cả khi chúng ta đang phạm tội, chống đối, chối từ hay phản bội Ngài đi nữa. Vấn đề là chúng ta có mở rộng tâm hồn để đón nhận tình yêu và sự tha thứ của Ngài hay không?

          Nhìn lại cuộc đời ta, tuy không rõ ràng như trường hợp của Giuđa, thế nhưng cũng phải thừa nhận rằng ít nhiều gì đã có lần ta ngoảnh mặt làm ngơ trước những cảnh giác của Chúa. Xin Chúa tha thứ cho những lỗi lầm của ta và xin Ngài giúp ta biết sống có tình có nghĩa với Chúa và anh em của ta.

Back To Top