skip to Main Content

Lòng tin

5.4 Thứ Ba trong tuần thứ Năm Mùa Chay

Ds 21:4-9; Tv 102:2-3,16-18,19-21; Ga 8:21-30

Lòng tin

Trong bài sách Dân số hôm nay, khi nhìn lên con rắn đồng được Môsê giương cao trong sa mạc, dân Chúa đã nhận ra tội lỗi của mình. Họ đã quên ơn giải thoát, đã phàn nàn trách móc và bất trung thất tín, muốn bỏ Chúa để trở về đời sống cũ. Chính tội lỗi, như nọc độc rắn lửa, đã gây ra cho con người biết bao đau khổ và sự chết. Cũng vậy, khi chiêm ngắm Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thập giá, chúng ta đã chẳng đấm ngực cúi đầu mà than khóc tội mình được sao?

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su nói: “Các ông sẽ mang tội mình mà chết tới ba lần”. Ngài quả quyết rằng điều đó chắc chắn sẽ xảy ra nết con người không tin vào sự Hằng Hữu của Ngài. Quả thật, Đức Ki-tô Giê-su đã tự nhận mình là Đấng Hằng Hữu. Ngài đang hiện hữu ngay trước mắt con người. Ngài cảm thấy buồn chán trước lòng tin chai đá của họ. Họ đã được Ngài dạy dỗ rất nhiều, được chứng kiến những dấu lạ…. Vậy mà, họ vẫn không tin Ngài bởi Thiên Chúa Cha mà đến và sẽ còn ở lại với họ luôn mãi. Về phía con người, họ mang trong mình quá nhiều tội lỗi, chắc chắn họ không muốn mang theo những tội lỗi này để đi vào cõi chết. Họ muốn được giải thoát, nhưng thật chớ trêu thay, họ lại không thể tin vào Đấng giải thoát đang ở trước họ.

Cuộc tranh luận của Chúa Giêsu với người Do thái ngày càng trở nên căng thẳng vì giữa Chúa với họ có sự hiểu biết khác nhau. Do không hiểu nhau sinh ra xung đột, căng thẳng đến mức độ gây ra sự chia rẽ sâu sắc. Tuy nhiên, Tin Mừng Gioan cho thấy một lối thoát về sự căng thẳng này, đó là sau khi nói những lời trên, có nhiều kẻ tin vào Người. Những điều Chúa Giêsu nói từ hôm qua, Ngài là ánh sáng, gợi lên cho chúng ta mặc khải quan trọng, Người là Đấng Hằng Hữu, như hôm nay, Người lại nói rõ điều đó, các ngươi sẽ biết Ta là Đấng Tự Hữu. Điều Chúa Giêsu nói với họ làm cho họ chao đảo, bởi chưa một ai nói với họ như thế. Tuy nhiên, cũng mở ra cho nhiều người sự hiểu biết chân thật, và sự hiểu biết này dẫn họ đến đức tin, tin vào Người và xác tín những lời Người nói.

Trong cuộc sống ngày hôm nay, cũng không ít lần chúng ta quên mất sự hiện diện thường trực của Thiên Chúa trong cuộc sống chúng ta. Chúng ta không cảm thấy vai trò của Ngài quan trong như thế nào đối với hành trình dương thế của chúng ta. Nhất là khi gặp những đau khổ hay bất hạnh trong cuộc đời, thay vì tìm đến Thiên Chúa là nguồn hạnh phúc đích thực, chúng ta lại cố bám víu vào những lối giải thoát khác. Có thể, những lối giải thoát này sẽ giúp chúng ta bình an, nhưng đó chỉ là thứ bình an chóng qua, và rồi, tâm hồn chúng ta sẽ trở về với cảm giác trống rỗng. Quả thật, chúng ta đã cầu nguyện với Chúa mà chẳng thấy Ngài nhậm lời. Chúng ta tâm sự với Ngài nhưng lòng vẫn bất an. Tại sao thế? Bởi vì đức tin chúng ta còn quá non yếu chưa thể tin tưởng và bám vào con người Giê-su cách chắn nhất.

Sách Giáo Lý khẳng định: “Các tội nhân là những tác giả và tác viên của mọi cực hình mà Đức Kitô đã phải chịu” (GLHTCG 598). Nhìn lên thập giá Chúa Giêsu, ta thấy mình cũng đã có lúc ghen ghét, đặt điều vu khống như các kinh sư và Pharisêu thuở xưa. Đã biết mấy lần ta cũng như Philatô rửa tay làm ngơ trước nhu cầu của những người đau khổ. Ta gặp thấy mình nơi đám đông dân chúng, dễ dàng xuôi theo dư luận xã hội mà chối từ chân lý. Ta gặp thấy mình nơi những người môn đệ, bỏ Thầy chạy trốn ngay từ những cơn thử thách đầu tiên. Ta nhận ra mỗi lần phạm tội chính là mỗi lần ta đóng đinh Chúa Giêsu vào thập giá. Quả thật, “Đức Kitô đã chết vì tội lỗi chúng ta” (lCr 15,3).

Thập giá Chúa Giêsu không chỉ rọi sáng thực trạng tội lỗi của chúng ta mà thôi, nhưng trên hết tất cả, là điểm hẹn cho ta gặp được lòng thương xót của Thiên Chúa, là cội nguồn ơn tha thứ và sự sống đời đời. “Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sổng muôn đời” (Ga 3:14-15). Thập giá nói lên một tình yêu cao quý khôn cùng, như Đức Thánh Cha Benedict XVI viết trong tác phẩm Đức Giêsu Thành Nazareth: nơi đó, mặc cho tất cả những sự phủ nhận từ phía con người, Con Thiên Chúa vẫn tự nguyện hiến ban chính mình, đón nhận tất cả tiếng nói “không” của con người vào chính thân xác mình, để thưa lời “xin vâng” trọn vẹn dâng lên Thiên Chúa Cha.

Tình yêu Thiên Chúa phủ lấp muôn vàn tội lỗi thế trần. Nhìn lên thập giá, ta bắt gặp ánh mắt trìu mến của Thầy Chí Thánh đang thấu suốt tận thẳm sâu tâm hồn, cùng vòng tay dịu dàng ôm trọn thế trần tội lỗi. Ta lắng nghe môi miệng Người hằng cất lời tha thứ và hứa ban hạnh phúc Nước Trời. Người đã đón nhận, đã chiến đấu và chiến thắng hiển vinh trên chính sự chết, để chúng ta được sống. Nhìn lên thập giá Chúa Giêsu, ước gì chúng ta cũng tin kính thưa lên như viên đại đội trưởng: “Quả thật ông này là Con Thiên Chúa” (Mc 15,39).

Nếu tiếp tục thiếu lòng tin vào Thiên Chúa, không tin tưởng vào sự hiện hữu của Ngài, những đau khổ trong cuộc sống chúng ta chắc chắn sẽ không có lối thoát. Và rồi, chúng ta sẽ mang bao tội lỗi của mình đi vào cõi chết, điều đó thật khốn đốn cho linh hồn chúng ta. Vì thế, Lời Chúa hôm nay mời gọi ta vững tin vào Ngài. Chúa muốn ta tin vào phẩm tính Hằng Hữu của Ngài. Ngài không phải chỉ thương xót hay cứu độ chúng ta cách nhất thời rồi bỏ đi mất, nhưng Ngài vẫn luôn hiện hữu trong đời sống của từng người chúng ta. Ngài vẫn mãi là nơi để chúng ta chạy đến mỗi khi chúng ta cảm thấy đau khổ cùng cực hay hạnh phúc ngập tràn trong cõi lòng chúng ta.

Đức tin là điều khó lý giải được nếu chúng ta không để cho phạm trù siêu nhiên khai mở và kích thích lý trí tự nhiên của chúng ta tìm hiểu. Chính đức tin mà cha ông của người Do thái, tổ phụ của họ đã đi theo tiếng gọi của Chúa. Môsê từ mặc khải bụi gai bốc cháy, đã trở nên thủ lĩnh và là người giải phóng dân ra khỏi Ai Cập. Thiên Chúa vô hình – Siêu Hữu Thể – đã là tiếng gọi mà cha ông họ đã nghe. Đáng lẽ những điều Chúa nói, phải là cơ hội gợi mở cho lòng trí họ đi qua những thung lũng u mê. Nhưng không, họ càng chất vấn, càng muốn tỏ ra thông thái, thì họ càng khép kín lòng trí mình lại với thực tại siêu nhiên mà Chúa Giêsu mang đến cho họ.

 

Back To Top