Tại sao Kinh Mân Côi là lời cầu nguyện hoàn…
DẤU CHỈ
15/2Lễ Thường
Thường Niên
Năm BX
Thứ Hai trong tuần thứ Sáu Mùa Quanh Năm
St 4:1-15,25; Tv 50:1,8,16-17,20-21; Mc 8:11-13
DẤU CHỈ
Ngày mỗi ngày, chúng ta đi tìm dấu lạ khắp nơi. Chúng ta đặt ra giá trị cho tất cả những gì có thể cân đo, đong đếm. Không có những điều này, chúng ta coi nhẹ mọi sự. Đời sống thiêng liêng cũng không loại trừ khuynh hướng này. Những phép lạ, lời đáp trả mau lẹ cho những lời chúng ta cầu xin là bằng chứng cho rằng những lời cầu xin đó được lắng nghe, chúng là những dấu lạ mà chúng ta tìm kiếm để tin.
Qua trang Tin Mừng hôm nay, sau những dấu lạ Chúa Giêsu đã làm, người Pharisêu còn xin một dấu lạ khác. Lời yêu cầu của họ, cho chúng ta thấy những đòi hỏi mù quáng thiếu đức tin như muốn thách thức Thiên Chúa, hay cố tình không chịu tin vào quyền năng của Người.
Dẫu cho rằng họ rất thông minh, nhưng không hề khiêm nhường đơn sơ, nên đứng trước biết bao phép lạ Chúa đã làm, nhưng người biệt phái vẫn còn mơ hồ, nghi ngờ, đòi hỏi Người thêm một phép lạ từ Trời nữa, khiến Chúa Giêsu phải lắc đầu não nuột: “sao thế hệ này lại xin một dấu lạ”.
Như vậy trước yêu sách này, dấu lạ sẽ chẳng đi đến đâu, chẳng phục vụ cho ai mà chỉ thỏa mãn trí tò mò của họ. Lần đầu tiên người Pharisêu dám thách thức Thiên Chúa, thách thức quyền năng Thiên Chúa.
Chúa Giêsu không bao giờ làm ảo thuật, vì quyền năng Thiên Chúa không phục vụ cho những dục vọng thấp hèn, không phục vụ cho trí tò mò. Ngài làm phép lạ, đó là Ngài yêu thương con người cách đặc biệt, Ngài dựng nên tất cả nên Ngài có quyền trên tất cả.
Ngài luôn tôn trọng tự nhiên, vì siêu nhiên không bao giờ phá đổ tự nhiên, thỉnh thoảng ở nơi này nơi kia, Ngài cho xảy ra ngoài phạm vi tự nhiên, đó là vì yêu thương chúng ta. Như vậy, phép lạ hay dấu lạ luôn dựa trên nền tảng là Tình yêu, vì tình yêu của Ngài đối với con người..
Và rồi ta thấy Chúa Giêsu quá thất vọng, thất vọng đến nỗi Marcô viết “thở dài”, thất vọng đến tận ruột gan mình vì họ quá cố chấp, ở lì trong thành kiến của mình, mà không chịu bước ra để tìm kiếm sự thật. Nếu có ai rơi vào tình trạng tuyệt vọng, họ sẽ hiểu thế nào là thẫn thờ, thế nào là thở dài, không còn hy vọng gì nữa. Mọi cố gắng dường như là con số không.
Dân Do Thái thời Cựu Ước cũng thế, bao nhiêu lần Đức Chúa đã tỏ lòng trung thành với Tổ phụ họ, Ngài đã cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng, cảnh bị nô lệ, cảnh bị áp bức, nhưng cũng bấy nhiêu lần họ quay lưng lại. Đức Chúa đã quá ngán ngẩm với họ. Cuối cùng Ngài đã sai chính Con Một mình đến với họ, ở với họ. Nhưng hôm nay Con Thiên Chúa, Chúa Giêsu lại phải thở dài não nuột vì thái độ cố chấp của người Pharisêu, nói rộng hơn còn cho những người lãnh đạo Do Thái Giáo. Họ là dân Chúa chọn, nhưng lại cố chấp không tin Con Thiên Chúa.
Mặc dù Thiên Chúa cố gắng thể hiện tình yêu của Người đến với họ, nhưng họ là những người yếu đuối, kém cỏi trong đức tin, nhưng vẫn tỏ ra mình là những người hiểu biết, nhìn xa trông rộng. Nhưng tình yêu Thiên Chúa luôn lan tỏa bằng sự tự nguyện, không phải là ép buộc. Dấu lạ của Người bằng lòng tin yêu, bằng chính tâm hồn hướng về Người. Thiên Chúa chỉ cần lòng tin, như lòng tin của người phụ nữ thật mạnh mẽ nhưng đơn sơ giản dị: “Tôi chỉ cần sờ được vào áo của Người thôi là sẽ được cứu”. ( Mt 9, 22)
Chúa Giê-su đã ban cho chúng ta dấu lạ chắc chắn về sự hiện diện hằng ngày của Ngài trong đời sống chúng ta. Dấu thứ nhất là thập giá. Chỉ có đức tin mới mở cho chúng ta biết mầu nhiệm của Ngài và giúp chúng ta đương đầu với tội lỗi nhờ lòng thương xót. Tội là nguyên do của những gì nguy hại trong đời sống chúng ta. Thập giá của Đấng chịu đóng đinh là khí giới có thể chữa lành chúng ta. Đức tin cho phép chúng ta nhìn thấy tình yêu Chúa ở trung tâm vũ trụ và thế giới được lôi kéo về Ngài. Thánh Thể là một dấu lạ nữa mà Chúa để lại cho chúng ta. Đó là dấu lạ mạnh mẽ nhất vì nơi đó chứa đựng tác giả của chính dấu lạ. Chúa Giêsu đã hạ mình qua mọi phương thế để ở lại với chúng ta. Dưới hình bánh rượu, Ngài mạc khải cho chúng ta thấy Ngài muốn gắn bó với chúng ta. Xin cho những dấu lạ này luôn là bảo chứng tình yêu để chúng con nói với Chúa theo cách Ngài muốn được biết, được yêu và được tôn thờ.
Cuộc sống ngày nay biết bao mưu toan tính toán của con người, biết bao biến cố xảy ra hàng ngày, hàng giờ, hàng phút đến với chúng ta, với gia đình, xã hội, thế giới, đó cũng là dấu chỉ, có cảm nhận được dấu chỉ sẽ giúp chúng ta tỉnh thức, bình tâm lại, để có một niềm tin, trông cậy phó thác trong tình yêu bao la của Thiên Chúa.
Thiên Chúa chỉ từ chối với những ai cố chấp, thách thức, nhưng Ngài luôn hiện hiện diện với những ai thành tâm tìm kiếm Ngài. Vậy ta hãy đến với Chúa trong tình con thảo và ta tin Thiên Chúa thấu suốt ta còn hơn ta biết ta. Ngài là Người Cha, Ngài sẽ biết mình sẽ làm gì cho con cái Ngài.
Chúa Giêsu chờ đợi chúng ta có một đức tin chân thành và vô vị lợi. Điều duy nhất phải quan tâm, đó là hành động vì đức tin. Biết rằng Chúa Giêsu nhìn chúng ta, Ngài nhận biết những việc làm của chúng ta, và với cái nhìn đầy yêu thương, Ngài đồng hành với chúng ta từng giây phút của cuộc sống. Nhận biết mình được an toàn trong tay Chúa là bằng chứng hùng hồn về đức tin của chúng ta.