skip to Main Content

 Ðôi mắt đức tin

16/2 Thứ Tư trong tuần thứ Sáu Mùa Quanh Năm

Gc 1:19-27; Tv 15:2-3,3-4,5; Mc 8:22-26

Ðôi mắt đức tin

Tin Mừng theo thánh Marcô mà chúng ta lắng nghe hôm nay, thuật lại việc Chúa Giêsu cho một người mù được thấy. Ðặt câu truyện này vào bối cảnh cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu với nhóm Biệt phái cũng như với các môn đệ, thánh Marcô muốn cho chúng ta thấy rằng đức tin tức ơn sáng mắt là một ơn nhưng không của Thiên Chúa. Những người Biệt phái đã tự giam hãm trong sự mù quáng tức trong ánh sáng riêng của họ để khước từ Chúa, đồng thời chối bỏ chính ánh sáng của Thiên Chúa; trong khi đó, các môn đệ lại lơ đễnh đến độ không thể thấy được ý nghĩa các phép lạ của Chúa Giêsu. Chữa lành cho người mù, Chúa Giêsu vừa tỏ quyền năng của Ngài, vừa cho thấy chỉ mình Ngài mới có thể ban cho con người ánh sáng mới, nhờ đó con người có thể thấy được Thiên Chúa.

Trước tiên, Chúa Giêsu cầm tay người mù và dẫn anh ra khỏi làng, như muốn tránh sự ồn ào của dân chúng, trong khi Chúa đang cần sống im lặng để giáo huấn các tông đồ, và đó cũng là lý do Chúa bảo anh ta sau khi được khỏi hãy đi thẳng về nhà chứ đừng vào làng nữa. Đồng thời, việc đó cũng muốn nói lên rằng người ta có được đức tin là do sự gặp gỡ riêng tư cá nhân với Chúa.

Tiếp theo, Chúa Giêsu đã dùng nước miếng xoa lên mắt người mù. Nước miếng theo quan niệm người xưa, có thể là vị thuốc để trị về mắt và những phần khác của cơ thể (Mc 7,33; 8,23). Vì thế, việc Chúa Giêsu dùng nước miếng xoa vào mắt không phải là thứ dị đoan, nhưng mang ý nghĩa tượng trưng mà qua đó Chúa muốn tăng cường lòng tin còn thiếu nơi anh mù.

Cuối cùng, khi Chúa đặt tay vào mắt anh ta, người mù được thấy dần dần. Chúa hỏi anh: “Con có thấy gì không?” Anh nhìn lên trả lời: “Tôi thấy người ta như những cây cối đang đi” Chúa lại đặt tay lên mắt người mù lần thứ hai và anh được khỏi hẳn: mắt sáng và nhìn rõ mọi vật.

Bối cảnh của đoạn Tin Mừng được đặt sau cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu với nhóm Biệt phái, cũng như sự kém lòng tin của các môn đệ, và trước lời tuyên xưng của thánh Phêrô. Thánh Máccô muốn cho chúng ta thấy rằng ơn sáng mắt đức tin là một ơn nhưng không của Thiên Chúa. Những người Biệt phái đã tự giam hãm trong sự mù quáng của họ, nên đã khước từ Chúa Giêsu, đồng thời chối bỏ chính ánh sáng của Thiên Chúa; trong khi đó, các môn đệ lại lơ đễnh đến độ không thể thấy được ý nghĩa các phép lạ Chúa Giêsu đã làm. Vì thế, phép lạ Chúa Giêsu chữa lành cho người mù hôm nay vừa bày tỏ quyền năng của Ngài, vừa cho thấy chỉ mình Ngài mới có thể ban cho con người ánh sáng mới, nhờ đó con người có thể thấy được Thiên Chúa.

Cũng vậy, con người sinh ra đã mang sẵn trong mình bệnh mù tâm linh. Qua phép rửa tội, chúng ta đã nhận được ánh sáng của Thiên Chúa. Nhưng chúng ta vẫn tiếp tục bước đi giữa ánh sáng và bóng tối, nên có thể bị quáng gà, cận thị, viễn thị trong phạm vi siêu nhiên, bởi tham sân si, bởi tiền của, chức quyền, danh vọng, cùng với sự tự cao, tự đại của mình. Vì thế, nơi trần gian này chúng ta hiểu chân lý của Chúa mới như là nhìn vào gương, nhưng trên trời chúng ta sẽ đối diện với Chúa và lúc bấy giờ sẽ thấy rõ.

Chấp nhận một Thiên Chúa quyền năng, oai phong mạnh mẽ thì dễ nhưng để nhận biết một Thiên Chúa bị người ta sỉ nhục, chịu đau đớn, chịu đóng đinh thì vô cùng khó. Chỉ sau khi Đức Giêsu phục sinh, Phêrô và các môn đệ mới “tỏ tường mọi sự”. Con mắt đức tin của các ông mới hoàn toàn sáng tỏ. Các ông mới thực sự thấy ánh sáng của Thiên Chúa qua Đấng Phục Sinh, Đấng đã tự hiến mạng sống mình       để cứu nhân loại.

Hơn bao giờ hết, con người thời nay cũng đang tìm kiếm một Thiên Chúa theo ý họ. Họ đòi Thiên Chúa phải làm những phép lạ, họ chỉ tin Thiên Chúa của sức mạnh, của chiến thắng, của thành công. Trước bao nhiêu thảm họa của cuộc sống, họ đặt vấn đề liệu có Thiên Chúa hay không? Tại sao Ngài cứ im lặng mãi? Còn tôi, tôi có nhận ra sự hiện diện thật sự của Thiên Chúa trong cuộc đời tôi không?

Ước gì chúng ta luôn học hỏi và suy niệm lời Chúa, để được ánh sáng của lời Chúa chiếu soi bước đường chúng ta đi, giúp chúng ta nhận ra sự hiện diện của Chúa bằng đôi mắt đức tin trong mọi sự và trong từng phút giây cuộc sống. Nhờ đó, chúng ta có thể vượt thắng mọi gian nan thử thách trong cuộc đời và luôn vững tin nơi quyền năng và tình yêu của Chúa. Amen.

Qua phép Rửa, chúng ta nhận được ánh sáng của Thiên Chúa, Ngài ban cho chúng ta chính đôi mắt của quả tim để có thể nhìn thấy Ngài trong mọi sự và trong từng phút giây cuộc sống. Ước gì chúng ta luôn nhận ra sự hiện diện của Chúa, để chúng ta có thể vượt thắng mọi gian nan thử thách trong cuộc sống và luôn tin vững nơi tình yêu của Chúa.

 

Back To Top