Cơ cấu tổ chức và phẩm trật của Giáo hội…
Tương lai nào cho hai em Jinan và Abdel được cứu như phép lạ trong trận động đất ở Syria?
Đoạn video về Jinan, một bé gái 6 tuổi người Syria bị mắc kẹt dưới đống đổ nát, bảo vệ em trai Abdel đã lan truyền khắp thế giới. Chúng tôi đã nói chuyện với bác sĩ chăm sóc hai em ở Harem, Syria. Ông yên tâm về tình trạng sức khỏe của hai em nhưng lo lắng cho hậu quả tâm lý của các em.
Video đau lòng của hai em Jinan và Abdel
Bác sĩ Yassin Ahmed ở bệnh viện Harem cho biết: “Jinan không nói, không cười, và em trai Abdel không cử động, em ở đó, không khóc, không phản ứng. Các em bị sốc nặng, bị tác động tâm lý nặng nhưng không may, chúng tôi không có khoa tâm thần nào có thể theo dõi các em, chúng tôi lo sức khỏe cho các em.” Bệnh viện Harem ở cách gia đình các em 50 cây số.
Tôi vô cùng ngưỡng mộ em bé dũng cảm này – Ông Tedros Adhanom Ghebreyesus, tổng giám Tổ chức Y tế Thế giới WHO
Em Jinan bị thương hở ở chân, em Abdel bị phỏng ở mức độ 2. Bác sĩ cho biết, tình trạng chung của hai em tốt, ông không biết chính xác Jinan và Abdel Junaid bị chôn vùi bao nhiêu giờ, chỉ biết các em đến bệnh viện khuya ngày đầu tiên 6 tháng 2.
Đoạn video ngắn về em Jinan 6 tuổi bị mắc kẹt dưới đống đổ nát nhưng vẫn bảo vệ được em trai Abdel 20 tháng tuổi của em đã lan khắp thế giới. Tôi vô cùng ngưỡng mộ em bé dũng cảm này, ông Tedros Adhanom Ghebreyesus, tổng giám đốc WHO, Tổ chức Y tế Thế giới viết trên Twitter.
Chỉ còn cánh tay mặt là còn có thể nhúc nhích, em Jinan che và vuốt ve nhẹ đầu em Abdel. Đầu Jinan gối lên tấm chăn, trong khi toàn cơ thể bị kẹt dưới lớp bê tông, Jinan nói với người cứu cấp: “Xin ông đưa tôi ra khỏi đây, tôi sẽ làm bất cứ điều gì ông muốn, tôi sẽ làm người giúp việc cho ông, nhưng xin đưa tôi ra khỏi đây.”
Abdel đang nằm trên tấm nệm. Chúng tôi hình dung căn phòng, đống gạch vụn rơi xuống đầu các em lúc nửa đêm khi các em còn ngủ. Các em chưa biết tin, nhưng các em là những người sống sót duy nhất trong gia đình. Cha mẹ và bốn chị em của các em đã chết. Họ ở đâu đó, rất gần các em, dưới đống đổ nát.
Em Jinan ở bệnh viện
Trong khẩn cấp và bối rối của những giờ đầu, mới đầu các phóng viên gọi Jinan là Mariam và nghĩ cha của em còn sống. Nhưng danh tính của Jinan và của Abdel đã được bác sĩ và người cậu Hassan Yassin của hai em xác nhận với chúng tôi.
Mariam, 7 tuổi, bảo vệ em dưới đống đổ nát trong khi chờ được cứu
Sau trận động đất, các cuộc bắn phá vẫn tiếp tục
Ông Mahmoud Mohamed Junaid, cha của hai em sinh ở Atarib. Cho đến năm 2018, thành phố phụ thuộc vào tỉnh Aleppo dưới sự kiểm soát của chế độ Syria, sau đó thành phố này bị người Hồi giáo của Hayat Tahrir al-Sham (Tổ chức Giải phóng Levant, HTS) chiếm đóng.
Ngày nay, Atarib là trạm kiểm soát cuối cùng của phe nổi dậy trước khi tiến vào khu vực của chính phủ. Ở lại đó có nghĩa là phải hứng chịu các cuộc tấn công liên tục của quân đội Syria và các cuộc bắn phá vẫn tiếp tục sau trận động đất. Trong năm năm, người dân sống ở đó không có điện, vì không còn dịch vụ nào hoạt động, và vì một tia sáng nhỏ nhất nào cũng biến mình thành mục tiêu bắn phá.
Địa ngục này, người cha Mahmoud Mohamed Junaid muốn trốn thoát. Là thợ sửa xe hơi, ông đến định cư ở làng Besnaya-Bseineh, gần Harem. Dù khu vực này cũng nằm dưới sự kiểm soát của lực lượng hồi giáo HTS, nhưng an toàn hơn. Mẹ của Jinan và Abdel lớn lên ở đó. Jinan được sinh ra ở đó ngay sau khi họ đến.
Kể từ khi bắt đầu cuộc xung đột, Họ ở trong số hàng ngàn người đổ về từ khắp nơi trên đất nước để tìm một chút an toàn. Họ sống sót trong những trại tạm bợ đông đúc.
Mahmoud và vợ thuê được một căn hộ ở tầng hai của một tòa nhà sáu tầng, nơi họ ở cùng sáu đứa con khi tòa nhà chôn vùi họ.
Trẻ em chiến tranh mồ côi vì thiên tai
Trong những ngày gần đây, người tị nạn từ Besnaya-Bseineh và Harem đã phải đón những người tị nạn khác, đó là những người sống sót sau trận động đất đã phá hủy hoàn toàn tỉnh Atarib. Trong lều, trong lán bằng tôn, có mười hoặc hai mươi người sống ở đó. Không thể cầm cự được lâu giữa mùa đông, trong điều kiện nghèo đói và bừa bãi như vậy, đến mức một số gia đình muốn đi về, dù đi về là phải sống dưới bom đạn và trong những ngôi nhà bị phá hủy của họ.
Và Jinan và Abdel sẽ sống như thế nào? Chú của các em hoặc một người trong gia đình sẽ chăm lo các em. Các em là trẻ mồ côi vì thiên tai. Và chiến tranh vẫn đang chờ các em. Tất cả sẽ phải đối diện với nghịch cảnh, không biết lần này là lần thứ bao nhiêu, một nghịch cảnh vượt quá khả năng của họ. Chỉ có một điều chắc chắn cho em Abdel: Jinan sẽ ở đó để bảo vệ em.
Omar Rahal, chú của hai em ở bên cạnh Jinan trong bệnh viện dã chiến. Ảnh: Alessio Mamo/The Guardian
Marta An Nguyễn dịch