SỰ KHÁC BIỆT LỚN LAO GIỮA NGƯỜI THƯỜNG XUYÊN ĐỌC…
HÔN NHÂN: ĐỊNH NGHĨA LẠI GIÁ TRỊ VÀ NỖ LỰC CAM KẾT
HÔN NHÂN: ĐỊNH NGHĨA LẠI GIÁ TRỊ VÀ NỖ LỰC CAM KẾT
Hôn nhân không phải là một hợp đồng về thời gian hay tài sản, mà là một hành trình tâm hồn đòi hỏi sự đồng hành và cam kết không ngừng. Trong xã hội hiện đại, người ta thường đo lường giá trị hôn nhân bằng những thước đo hữu hình, nhưng những giá trị đích thực lại nằm ở những điều vô hình, sâu thẳm trong trái tim.
I. Thứ Đáng Giá Nhất Không Phải Là Con Số
Giá trị của đời sống vợ chồng không nằm ở những con số dễ dàng đếm được:
- Không phải là số năm mà họ sống với nhau – bởi thời gian có thể trôi qua trong thờ ơ và xa cách.
- Không phải là số tài sản họ kiếm được – bởi vật chất chỉ là phương tiện, không phải mục đích cuối cùng.
- Không phải là số con cái mà họ đã đẻ ra – bởi con cái là hoa trái, nhưng không thể là xiềng xích ràng buộc hai tâm hồn.
Thứ đáng giá nhất chính là sự trân trọng dành cho chính cuộc hôn nhân mà hai người đang đồng sở hữu, là sự tôn vinh không ngừng với món quà chung này. Đó còn là ý thức về mức độ tổn thương mà nếu một trong hai gây ra cho nhau – sự thận trọng trong lời nói và hành động vì biết rằng mình đang nắm giữ trái tim người mình yêu. Và quan trọng hơn cả, đó là độ dài con đường phía trước mà họ mong được đi tiếp cùng nhau – khao khát về tương lai chung, chứ không phải sự níu kéo quá khứ.
II. Thứ Đáng Sợ Nhất: Sự Vô Cảm Và Đơn Độc
Thứ đáng sợ nhất trong hôn nhân không phải là những biến cố ồn ào:
- Không phải là ly dị, bởi đó đôi khi là lối thoát cho sự bế tắc.
- Không phải là sự không hiểu nhau – đồng sàng dị mộng, bởi sự khác biệt là bản chất của hai cá thể.
- Kể cả lòng tin dành cho nhau cũng không phải là điều đáng sợ nhất.
Thứ đáng sợ nhất chính là khi cả hai trở nên vô cảm, là khi họ có thể sống mà chẳng cần người kia, mất nhau chẳng thấy tiếc và thế nào cũng được. Đó là sự ly hôn về mặt tâm hồn, khi hai người vẫn chung một mái nhà nhưng đã trở thành hai hành tinh xa lạ, không còn nhu cầu chia sẻ, không còn muốn hy sinh. Sự thờ ơ, vô cảm đó chính là cái chết lạnh lẽo nhất của một cuộc hôn nhân.
III. Thứ Đáng Sống Nhất: Nơi Khởi Đầu Của Niềm Tin
Vợ chồng, thứ làm cho nó trở nên đáng sống nhất, đáng mong nhất, đáng đánh đổi để có được nó không chỉ là một bến đỗ an toàn. Nó không chỉ là mái ấm để biết nẻo về lúc chiều muộn tránh bão giông cuộc đời.
Hôn nhân lý tưởng phải là nguồn năng lượng tích cực: nó phải là nơi khởi đầu cho một ngày mới khi ta biết luôn có một người tin yêu luôn ở bên ta, ủng hộ ta. Đó là sức mạnh vô hình giúp ta dũng cảm bước ra thế giới, là niềm tin bất diệt vào bản thân vì biết rằng luôn có một người bạn đời sẵn sàng là hậu phương vững chắc.
Lời Cam Kết Cho Tương Lai
Cuối cùng, cam kết vợ chồng không phải là lời tuyên thệ đã nói trong quá khứ. Để mỗi ngày lời cam kết dành cho nhau không phải từ năm tháng đã đi qua cùng nhau (bởi quá khứ là bằng chứng, không phải lời hứa), mà là những ngày tháng phía trước ta vẫn muốn cùng người này đi tiếp, vì người này mà đi tiếp!
Đó là sự lựa chọn mới mẻ mỗi ngày, là nỗ lực vun đắp cho tương lai, là khao khát biến người bạn đời trở thành lý do và động lực để ta hoàn thiện bản thân và vững bước trên đường đời.
Lm. Anmai, CSsR
ĐIỀU QUÝ GIÁ NHẤT TRONG HÔN NHÂN LÀ SỰ ĐỒNG HÀNH
Đôi khi, chúng ta nhìn vào cuộc sống hôn nhân và thấy một sự đối lập kỳ lạ. Có những ngày, chúng ta thức dậy bên người bạn đời mà thấy lòng trống rỗng. Không phải vì hết yêu, mà vì cuộc sống cứ cuốn đi, với những lo toan, áp lực công việc, khiến hai người ở cạnh nhau mà như hai thế giới riêng biệt, lãng quên mất sự kết nối sâu sắc.
Hôn nhân, thực chất, là một định nghĩa rộng lớn hơn nhiều so với những biểu hiện vật chất. Hôn nhân đâu chỉ là mâm cơm chung, mái nhà chung hay những đứa con chung. Hôn nhân – hơn hết – là một hành trình dài mà ở đó, hai người vẫn chọn đi cùng nhau, dù chẳng còn nắm tay quá chặt, dù có những ngày chẳng nói với nhau quá nhiều lời. Sự đồng hành ấy chính là lời cam kết thầm lặng, bền bỉ và đáng quý nhất.
Sức Mạnh Của Sự Giữ Và Nhường
Đời sống vợ chồng không phải lúc nào cũng ngọt ngào, không phải lúc nào cũng thuận hòa. Sẽ có những lúc bế tắc, những khoảnh khắc tưởng chừng như sắp buông tay. Nhưng chính trong những thời điểm ấy, giá trị của tình yêu thương và sự tôn trọng lại được khẳng định. Chỉ cần một người biết giữ, một người biết nhường, thì mọi giông bão rồi cũng sẽ qua. Sức mạnh của sự bao dung và sự tự chủ đã hóa giải mọi xung đột, giữ lại mái ấm bình yên.
Định Nghĩa Lại Hạnh Phúc
Có người hỏi: “Thế nào là một cuộc hôn nhân hạnh phúc?”
Hạnh phúc không phải là một trạng thái luôn tươi tắn, không phải lúc nào cũng cười, cũng nắm tay, cũng nói yêu nhau mỗi ngày. Hạnh phúc thực sự nằm ở sự trở về và sự hòa giải:
- Mà là: sau những cãi vã, vẫn cùng ăn một bữa cơm tối.
- Sau những giận hờn, vẫn đắp chung một chiếc chăn.
- Và sau những ngày muốn buông tay, vẫn nhìn về nhau mà nghĩ: “Mình từng chọn người này để đi cùng đời.”
Hạnh phúc đôi khi chỉ là những cử chỉ giản dị nhất, nhưng chứa đựng sự quan tâm sâu sắc: Hạnh phúc đôi khi chỉ là một câu hỏi quan tâm: “Em mệt không?” Là một ánh nhìn ấm áp giữa ngày đầy áp lực. Là một người biết lắng nghe – cả khi bạn chẳng nói gì.
Nơi Bình Yên Để Trở Về
Hôn nhân có lúc là yêu cuồng nhiệt, có lúc là thương sâu đậm. Có khi là trách móc, giận hờn. Nhưng nếu bạn còn thấy người kia ở đó, vẫn bên mình qua những ngày nắng mưa… thì bạn vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người.
Bởi điều quý giá nhất trong hôn nhân không phải là tài sản, chẳng phải là lời hứa suông…
Mà là: Dù thế giới có đổi thay, ta vẫn có nhau để cùng bước tiếp.
Sự đồng hành là một lựa chọn cố gắng mỗi ngày, là lời cam kết chọn ở lại dù có mệt mỏi, chọn tha thứ dù lòng còn đau, chọn tiếp tục đồng hành dù có lúc tưởng chừng muốn buông. Chỉ cần hai người vẫn chọn ở lại, vẫn chọn nắm tay nhau đi qua những ngày khó nhất, đó chính là viên mãn.
Lm. Anmai, CSsR
GIA ĐÌNH THUẬN HÒA GIẢ – CHIẾC LỒNG VÀNG GIẾT CHẾT LINH HỒN TRONG IM LẶNG
Trong mắt người ngoài, người ta vẫn ngưỡng mộ những gia đình “thuận hòa”. Đó là những bức tranh hoàn hảo: Bề ngoài êm ấm. Tiếng cười vừa đủ vang, tiếng nói vừa đủ nhẹ. Con cháu biết điều. Cha mẹ chuẩn mực. Mọi thứ tưởng như lý tưởng, như một hình mẫu đáng mơ ước.
Thế nhưng, đời sống gia đình luôn phức tạp hơn những gì nhìn thấy. Sự thật là: Không phải mọi sự im lặng đều là bình yên. Không phải mọi sự thuận hòa đều là hạnh phúc. Có những gia đình thuận hòa chỉ vì… không ai dám sống thật. Có những tiếng cười vang lên chỉ để che giấu những trái tim đã héo úa từ lâu.
Gia Đình Thuận Hòa Giả: Nơi Động Lực Là Nỗi Sợ
Bản chất của gia đình thuận hòa giả là sự vận hành dựa trên nỗi sợ hãi. Động cơ chính khiến các thành viên duy trì sự im lặng chính là Sợ:
- Sợ làm cha mẹ buồn, sợ làm tổn hại thanh danh gia đình.
- Sợ bị gọi là “đứa con bất hiếu”, “người vợ không biết điều”, “đứa trẻ hư”.
Sợ nên nhịn. Sợ nên gồng. Sợ nên từ bỏ ước mơ, tự do, chính mình.
Trong chiếc lồng vàng này, mỗi người tự cắt gọt bản thân cho vừa với chiếc khuôn “gia đình mẫu mực”. Mỗi người tự diễn cho tròn vai dù linh hồn bên trong đang mục nát dần mỗi ngày. Họ đang đồng lòng tham gia vào một vở kịch dài, nơi sự “êm ấm” là cái giá phải trả cho sự tan vỡ nội tâm.
Người Vận Hành: Quyền Lực Mềm Mại Của Sự Kiểm Soát
Ai là người vận hành gia đình thuận hòa giả? Thường là Người đứng đầu. Người ấy khoác lên mình lớp áo đạo đức: “Tôi làm vậy vì thương gia đình.” hay “Tôi chỉ muốn mọi thứ tốt đẹp cho con cháu.”
Nhưng thật ra, sâu trong bóng tối của tâm hồn họ, là khát khao kiểm soát. Họ yêu quyền lực mềm mại đó: Cái quyền định đoạt ai đúng ai sai. Cái quyền trừng phạt bằng sự im lặng lạnh lùng. Cái quyền khiến mọi người nhún nhường, nhịn nhục để vừa lòng mình.
Họ không cần la hét. Họ không cần đánh đập. Chỉ cần rút lại tình thương đúng lúc và thế là đủ để tất cả các thành viên khác tự giác mà uốn mình gồng gánh.
Hậu Quả Của Sự Đàn Áp Thầm Lặng
Sống lâu trong gia đình thuận hòa giả, hậu quả không chỉ nằm ở cảm xúc. Nó in dấu vào thân thể: Trầm cảm. Mất phương hướng sống. Bệnh tim mạch. Rối loạn tiêu hóa. Ung thư. Thần kinh suy nhược. Cơ thể bắt đầu gào thét lên những nỗi đau mà miệng không thể nói. Tinh thần mòn mỏi, rệu rã trong khi bề ngoài vẫn gượng gạo nụ cười.
Đáng buồn hơn cả, chỉ có những người bị kiểm soát là gầy mòn, bệnh tật. Còn người đứng đầu – đầu sỏ – thì càng ngày càng béo khỏe. Vì sao? Vì họ được nuôi sống bằng cảm giác quyền lực, bằng sự thỏa mãn khi mọi người vẫn còn nằm trong vòng kiểm soát của mình.
Gia Đình Thuận Hòa Thật: Động Lực Là Tình Thương
Khác hẳn, một gia đình thuận hòa thật không vận hành bằng nỗi sợ. Gia đình thuận hòa thật vận hành bằng Tình thương:
- Tình thương cho phép mỗi người được là chính mình.
- Tình thương chấp nhận sự khác biệt, sự sai lầm, sự trưởng thành tự nhiên.
- Tình thương không đòi hỏi hy sinh bản thân để vừa lòng ai khác.
Ở đó, tự do không làm tình yêu rạn nứt. Tự do làm tình yêu nở hoa. Ở đó, người ta không phải gồng lên làm “người tốt”, người ta chỉ cần làm chính mình, và yêu nhau bằng sự thật lòng. Sự thuận hòa đích thực chính là sự hòa hợp của những tâm hồn được tự do, chứ không phải sự im lặng của những linh hồn bị giam cầm.
Lm. Anmai, CSsR
