skip to Main Content

Chọn lựa

28  19  Đ  Thứ Hai Tuần XIII Thường Niên.

Thánh I-rê-nê, Giám mục, Tử đạo, lễ nhớ.

St 18,16-33; Mt 8,18-22.

(Đ) Chiều: Lễ Vọng THÁNH PHÊ-RÔ VÀ THÁNH PHAO-LÔ, TÔNG ĐỒ, lễ trọng.

Ban chiều, không cử hành lễ nào khác, kể cả lễ an táng.

Cv 3,1-10; Gl 1,11-20; Ga 21,15-19.

CHỌN LỰA

28/06 – Thứ Tư tuần 12 thường niên – Thánh Irênê, giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.

“Hãy xem quả thì các con sẽ biết chúng”.

* Chào đời khoảng năm 130, lớn lên học ở Miếc-na, Irênê trở thành môn đệ của thánh Pô-ly-cáp, giám mục thành này. Năm 177, người chịu chức linh mục tại Ly-ông (Pháp). Sau đó một thời gian ngắn, người làm giám mục giáo phận này. Trong nhiệm vụ mục tử, người lo loan báo Tin Mừng cho các dân xứ Gô-lơ, nhưng người cũng lo bảo vệ đức tin tinh tuyền, chống lại những sai lầm của phái ngộ đạo. Các tác phẩm của người cho ta có được cái nhìn sâu sắc về kế hoạch của Thiên Chúa, về ơn gọi của con người và mầu nhiệm Hội Thánh. Người lãnh nhận triều thiên tử đạo khoảng năm 200.

Tin Mừng hôm nay nằm trong phần III của Tin Mừng Matthêu với chủ đề ; Rao giảng Nước Trời. Phần này gồm những lời trình thuật về các hoạt động của Chúa Giêsu khi Ngài loan báo Tin Mừng. Ngài đã dùng chính quyền năng và tình thương của Ngài mà làm chứng rằng: Nước Trời đã đến và đang hiện diện giữa trần thế này.

Với một loạt hành vi chữa lành bệnh tật, Mt 8. 18-22 nẵm giữa chương như một  lời nhắc nhở các môn đệ trong sứ mệnh loan báo Tin Mừng là : Người môn đệ phải bỏ mọi sự.

“Thấy xung quanh có đám đông, Chúa Giêsu ra lệnh sang bớ bên kia” (c. 18). Vì sao đang khi mọi người kéo đến, Chúa Giêsu lại ra lệnh “ Rút quân?”Theo thói đời, một người trổ tài đánh giá là thành công vì do càng ngày càng có nhiều người đến tham dự. Có thể là do tính hiếu kỳ mà đám đông tụ tập, nhưng sau đó người ta sẽ tin theo? Chúa Giêsu như đoán trước hậu quả của việc “tôn vinh” của người đời, Ngài đã ra lệnh các môn đệ sang bờ bên kia “ sang bờ bên kia” nghĩa là rút mình ra khỏi những vinh hoa phú quí, những lời ca ngợi tán dương với ảo tưởng “ ta làm được”, mà hãy nhận ra mình chỉ là sứ giả là dụng cụ loan báo Nước Thiên Chúa mà thôi.

Câu 19-20 miêu tả một ơn gọi, nói đúng hơn một việc tự nguyện làm tông đồ, sứ giả cho Tin Mừng không biết được lý do nào thúc đẩy mà ông kinh sư này lại tuyên bố một câu “ chắc nịch” ; “ Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo”. Lần này, chúng ta thấy Chúa Giêsu không trả lời theo kiểu Ngài đã trả lời cho anh em nhà Giêbêđê khi các ông đòi quyền lợi “ ngồi bên hữu, bên tả” trong vinh quang “ Các ngươi có uống nổi chén Ta sắp uống…” ( Mt 20,22). Nhưng Ngài trả lời rằng loài vật còn có một nơi nương náu, một cõi đi về như : hang , tổ…còn Con Người không có chỗ tựa đầu. Phải, Ngài đã xuống trần sinh trong chuồng bò Belem nghèo hèn :

Khi Mẹ đặt nằm xuống nắm rơm

Máng cỏ làm nôi cũng chẳng buồn….

( Thánh thi Mùa Giáng Sinh)

Ngài chấp nhận thân phận của một người nghèo nhất trong thế giới này. Trong câu 20, Chúa Giêsu muốn nói: người môn đệ cần thoát ly mọi vấn vương của thế tục : vinh quang, danh dự, thành công… Ngay cả nơi chốn để cư ngụ cũng không đòi hỏi, không màng tới.

Từ câu 21-22, Chúa Giêsu lại vạch ra một cách từ bỏ cao hơn, có lẽ theo quan niệm Đông phương, chúng ta thường chú trọng và đề cao sự thiêng liêng cao quý của gia đình, đề cao tính hiếu thảo của người con đối với cha mẹ. Người ta thường nói: Nghĩa tử là nghĩa tận. Chôn cất cha mẹ khi các Ngài qua đời là báo hiếu. Nhưng Chúa Giêsu lại bảo : “Hãy theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết”. Lời dạy của Chúa Giêsu như “ tiếng xét đánh ngang tai” đối với những ai có lòng hiếu thảo. Xem như Ngài đang đi ngược lại truyền thống cha ông, làm đảo lộn luân lý xã hội. Nhưng thực ra, Ngài muốn đặt lại bậc thang giá trị: Thiên Chúa trên hết và nhấn mạnh tính khẩn cấp của việc loan báo Tin Mừng: không thể chậm trễ, không thể trì  hoãn kéo dài.

Với trang Tin Mừng này, nhiều người trong chúng ta cho rằng: đó là lời Chúa Giêsu răn dạy các Đức Giám Mục, linh mục hay ít ra là dành cho những người tu trì, bậc sống thánh hiến, vì họ là những người đi rao giảng Tin Mừng.

Thật ra, Tin Mừng này dành cho mỗi người chúng ta, những người Kitô hữu, những người thuộc về Đức Kitô và trở thành môn đệ của Ngài qua việc lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Là những môn đệ của Chúa chúng ta cần siêu thoát với của cải chóng qua này. Dám nói “ không” với những lợi lộc trần gian, trước mãnh lực của đồng tiền cám dỗ mà lỗi đức bác ái. Dám nói “ không” khi sống theo lương tâm nơi công sở, trường học, chợ búa. Dám chọn Chúa trên hết nếu có bị áp lực của gia đình mà làm những việc trái với lương tâm người công giáo.

Chúa Giêsu cho chúng ta biết, để trở thành môn đệ của Người, cần phải có hai điều kiện căn bản sau đây:

Trước tiên là chấp nhận đời sống nghèo, không bị ràng buộc vào những giá trị thuộc về trần gian. Kế đến là ưu tiên chọn Chúa và sứ vụ loan báo Tin Mừng.

Trường hợp, một khi rơi vào tình thế phải chọn lựa giữa đạo làm người và đạo làm con Chúa; nhất là giữa việc của Chúa và việc của con người; giữa ý Chúa và ý con người, thì chúng ta phải ưu tiên chọn lựa là chính Chúa. Việc loan báo Tin Mừng là đem niềm vui Tin Mừng cứu độ đến cho con người, nên là việc cấp bách và ưu tiên hàng đầu.

Xin Chúa giúp mỗi người chúng ta biết chọn lựa và ưu tiên đặt Chúa làm trọng tâm trong cuộc đời mình, để chúng ta gắn kết đời mình cho những giá trị của Tin Mừng. Nhờ đó, chúng ta mới có thể can đảm và trung tín sống theo lời mời gọi của Chúa Giêsu.

 

Back To Top